Ngắn hạn (short run) là khoảng thời gian trừu tượng trong lý thuyết về cung. Nó là khoảng thời gian trong đó một số đầu vào nhân tố không thay đổi (đầu vào nhân tố cố định, chẳng hạn quy mô nhà máy) và doanh nghiệp chỉ có thể thay đổi sản lượng bằng cách điều chỉnh lượng đầu vào của các nhân tố biến đổi, chẳng hạn lao động, nguyên liệu.
Trong thực tế, khoảng thời gian được coi là ngắn hạn trong các ngành không giống nhau. Chẳng hạn trong ngành hóa dầu, người ta cần tới 5 năm hoặc dài hơn để chuẩn bị, thi công và vận hành thử nhà máy mới. Vì vậy trong ngành này kỳ hạn ngắn có thể dài tới 5 năm, vì trong khoảng thời gian này ngành hóa dầu chỉ có thể tăng sản lượng bằng cách tăng cường độ sử dụng trang thiết bị hiện có. Ngược lại, trong ngành may mặc, người ta có thể mua và lắp đặt máy may mới trong vài tuần. Cho nên trong ngành này, ngắn hạn có thể chỉ là một tháng hoặc ngắn hơn.
(Tài liệu tham khảo: Nguyễn Văn Ngọc, Từ điển Kinh tế học, Đại học Kinh tế Quốc dân)
Tất cả sản xuất trong thực tế xảy ra trong ngắn hạn. Trong ngắn hạn, một công ty tối đa hóa lợi nhuận sẽ: